Bún Riêu Thất Tình
Lâu lâu mình mới đi ăn bún riêu ở đây một lần vì nó xa thấy mụ nội. Nhưng mỗi lần ... thất tình hoặc ngủ hông được mình sẽ ráng lội đến đây ăn vì quán mở rất khuya.
Bún riêu miền Nam mình thích ăn chỗ này. Nó ngồn ngộn, đầy ắp và hào sảng y chang tính tình người miền Nam vậy đó. Giò heo, huyết heo, chả lụa, riêu tôm thịt đầy nhóc. Xỉn xỉn nửa đêm ăn một tô cũng quên hết sự đời. Mình thường gọi bún riêu nhưng lại ăn với rau muống luộc ở đây vì nó cực non và cực giòn. Trụng chỉ vừa đủ chín tới, không tanh mủ rau muống vì còn sống và cũng không mềm èo oặt vì quá chín làm mất hứng.
Mấy chị bán hàng hông biết tại thấy mình quá xá đẹp trai hay sao mà chưa ăn hết dĩa rau muống đã tự động nhiệt tình tặng thêm dĩa nữa. Bị thích kiểu hàng quán đúng kiểu cách Sài Gòn như vầy nè. Đôi khi không thân không thiết nhưng buồn buồn đến bắt ba điều bốn chuyện thì chủ và khách không còn lằn ranh ngăn cách. Đối với mình thì những quán xuề xòa mờ mờ nhạt nhạt khi ở gần nhưng lại gây nhung gây nhớ khi đi xa giống vầy là food for the soul. Ngày nào đó, ở một nơi xa cô đơn nào đó, sẽ có lúc thèm một tô bún đầy ắp tràn đầy ngồn ngộn và cái cảm giác thò mặt vô gần nồi bún riêu chỉ để nhìn những miếng đậu miếng huyết nhún nhẩy xập xình theo vũ điệu của nồi nước lèo sôi sùng sục.
Quán chị 7 Bún Riêu. 122 Hậu Giang Quận Six.
Bán từ chiều đến 3h sáng.
Ăn xong bảo đảm ngủ một lèo đến sáng mới đói bụng tiếp.
PS: Cha nội bạn người Mỹ hôm qua bao mình ăn 2 tô bún, 2 ly nước mía, 2 cái khăn và 2 dĩa rau muống luộc xin thêm hết 92k bèn quyết định sẽ ở lại VN và xin quốc tịch Bún Riêu trọn đời.
#saigonum
#quận6
#búnriêu
#kaubareview