Review du lịch Brunei siêu cấp thân thiện

#tripnowbrunei #tripreview
Điều mình tượng nhất với đất nước BRUNEI là con người SIÊU SIÊU CẤP THÂN THIỆN. Và đây là reivew chi tiết của mình nha, đọc đi, hay lắm đó :))

"Trước giờ ít ai chọn Brunei là điểm đến du lịch lý tưởng, có đi thì người ta chọn Thái chọn Sing, chịu chơi hơn thì Nhật, Hàn, Châu Âu, hay chất hẳn thì Mông Cổ, Dubai, Ấn Độ. Còn mình thì năm nay đã đặt target đi Brunei, là tức là phải đi cho đủ 10 nước ĐNA thì mới tính tiếp đường dài hơn. Mà cái tính thì cũng ngang, càng nói nó buồn tẻ lắm thì càng phải đi xem rốt cuộc là chán thật hay là chưa ai nhận ra vẻ đẹp của nó. Thế là book vé, đi!

Đi đến Brunei có 2 cách, 1 là bay thẳng Sài Gòn – Brunei hãng Brunei Royal Airline, hàng này mới khai thác đường bay tới VN, giá cũng chát. Nên mình chọn các bay transit tại KL – Malaysia. Cũng là nhân đợt nghỉ lễ dài, mình quay lại chơi ở KL luôn, lịch trình là đi 7 ngày, 2 ngày ở KL – 2 ngày ở Penang – và 2 ngày ở Brunei. Chi tiết phần chơi ở Malaysia thì mình sẽ viết sau. Chuyến đi Malay năm ngoái của mình thì đã review rồi: http://linhtravel.com/lan-dau-linh-toi-malaysia/

Mình mua vé khứ hồi SG – Kul là 1tr2. Vé KL – Brunei trước ngày đi 2 tuần mới đặt giá khoảng 1tr9. Mang theo 7 triệu trong tay nữa. Vậy toàn bộ số tiền mình mang đi lần này là 10 triệu cho lịch trình 7 ngày bên trên. Sau chuyến đi đếm lại ví thì thấy còn dư 1 triệu. Thế là không lo chết đói đợi lương như những lần trở về trước rồi haha. Riêng 2 ngày ở Brunei thì mình tiêu hết 1tr3 (cả tiền phòng, di chuyển trong Brunei, ăn uống)

Chuyến bay từ KL – Brunei kéo dài 2 tiếng, thủ tục xuất nhập cảnh dễ dàng. Nhập cảnh xong tìm quầy Money Exchange, đổi $ Mỹ sang $ Brunei thì giá $ Brunei – 2/3 giá $ Mỹ nhe.

Brunei thì cũng thường thôi nhưng mà người dân thì thân nhiệt và nhiệt tình bậc nhất luôn. Mình đi vài nước thì thấy Myanamar với Malaysia là "đỡ" thân thiện nhất, cách họ nói chuyện, trả lời rất tiết kiệm lời và ít bày tỏ trạng thái cảm xúc gì khi nói. Tiếp theo là Thái Lan – đất nước du lịch nổi tiếng nhất nhì ĐNA thì họ thân thiện kiểu có mục đích, rất nhiệt tình vui vẻ nhưng cuối cùng thì cũng là để bán 1 dịch vụ nào đó. Nhưng ít nhất là họ nói chuyện rất có cảm xúc và vui vẻ. Còn ở Sing thì mình cũng gặp người này người kia nên đánh giá là họ cũng thân thiện ở mức vừa đủ. Cho tới khi đến Brunei, lúc bước xuống sân bay, vào hàng bán phụ kiện điện thoại hỏi mua sim, dù họ không bán sim mình cần nhưng lại kiên nhẫn giải thích cho mình hiểu và luôn luôn thường trực một nụ cười tươi tắn trên môi. Hay người đàn ông có chiếc xe hơi màu đen nọ vô tình chạy qua chỗ mình đứng đợi xe bus và mời mọi người đi cũng anh ý xuống downtown chỉ với 1$/ 1 người = giá xe bus. Và còn rất nhiều người nữa, ai ai cũng đáng yêu, ai ai cũng mang 1 sự cởi mở thân thiện trong người.

Như đã nói bên trên thì chuyến đi Brunei của mình chỉ kéo dài chưa tròn 2 ngày, tức là mình có 2 đêm và 1 ngày chơi trọn vẹn ở đó. Bay tới lúc 5h chiều, tối trời lại mưa nên chỉ có thể chạy đi ăn gần chỗ nghỉ, ngủ một giấc sáng dậy chạy lên downtown chơi nguyên 1 ngày, tối đi chợ Gadong. Và về khách sạn xếp đồ chuẩn bị cho chuyến bay về sáng hôm sau. Lý do mình chỉ đi ít ngày là vì tìm hiểu thấy đúng là nơi này không phát triển du lịch, ít chỗ chơi và rất là đắt đỏ, có muốn chơi thì mình cũng phải chi 1 khoản khá lớn nên thời gian như vậy chắc có lẽ ổn rồi. Bây giờ – lúc đang chờ chuyến bay về Sài Gòn thì mình lại tiếc nuối – giá mà ở thêm được 1 ngày nữa.

Nói qua về kiến thức của mình về Brunei:

- Đây là đất nước Hồi Giáo giàu có bậc nhất ĐNA và đứng top thế giới. GDP bình quân là 40K$ năm – tức là gần 1 tỉ VNĐ – gấp 14 lần GDP Việt Nam ( 1 đứa dốt Toán nhẩm sơ sơ vậy không biết có đúng không nữa ).
- Dân số ở Brunei chưa tới 500K người, bằng 1/12 dân số Hà Nội. Dân chủ yêu từ Malay, Indo, Phil nhập cư, dân gốc Brunei giờ chỉ còn ít thôi.
- 75% diện tích đất nước Brunei là cây xanh.
- Phương tiện giao thông chính ở đây là xe hơi, không có tàu trên không, tàu nhanh.
- Xe bus ở Brunei đều đi qua khu trung tâm chính, bến bus không có số xe sẽ đi qua nên chỉ còn cách hỏi người ở đó. 6h30 là xe bus dừng hoạt đông. Giá vé là 1$/ lượt/ người.
Cả nước chỉ có tầm 40-50 chiếc taxi mà taxi ở đây thì không đứng tập trung ở khách sạn để tránh tranh giành khách khứa, lưu lại 1 số contact taxti phòng khi tối về cần nhé:

Khách sạn: Vì thế nên mức sống ở đây rất cao, giá phòng rẻ nhất mà mình tìm được là 40$ Brunei/ đêm. Còn như chú Taxi kể normal price là 250$ Brunei, mình nói giá chỗ mình ở mà chú ý há hốc miệng không tin đó.

Chọn trên Booking được chỗ này thấy giá ổn nhất mà rating cũng kha khá nên mình chọn luôn, chứ tiền đâu mà ở mấy chỗ khác L. Ai dè tới nơi phát hiện ra Quin Yun guest house này gần xịt sân bay, chỉ mất 10p đi bộ, ngay gần Timesquare nên cũng không phải dạng hẻo lánh xa xôi quá. Mình đỡ được khoản taxi về khách sạn rồi.
Review qua về Qin Yun thì nó nằm ở 1 khu chung cư, có mấy tiệm ăn Trung Quốc đối diện trong khu đó luôn, nhìn ngoài thì bé xíu mà đi vào trong khách sạn này thì vô số phòng, giá phòng theo số lượng người ở đây nè:

 

<3 Hành trình:

Buổi tối hôm đầu tiên tới nơi tụi mình định đi xuống trung tâm chơi luôn, vì cũng chỉ ở đây có ít ngày nên phải tranh thủ, hỏi anh lễ tân thì ảnh nói nếu bắt taxi xuống đó thì mất cơ 25-30$ Brunei, vừa tới nơi đã phải chi 1 đống tiền nên cũng hơi nhột, nên mình đi sang Time square chơi, xem có gì hay ho để ăn không rồi dành cả ngày hôm sau chơi ở trung tâm cho tiện đi lại.

Nói về đất nước này thì giàu có, mà cơ sở hạ tầng thì cũ kỹ, nhìn không long lanh hoành tráng được như các nhà thờ hồi giáo ở đây, ngay cả mấy shopping mall ở khu trung tâm nhìn cũng "hẻo hẻo" nữa cơ. Trong Timesquare thì người ta bán đủ thứ, quán ăn, café, khu food courd nhỏ nhỏ, quần áo, siêu thị tiện ích, đồ ăn, case điện thoại… Mình dạo 1 vòng thì chọn ăn ở Waroeng Penyet, có món gà ăn với mì và cơm khá ngon, gọi cả nước nữa thì bill thanh toán là 17$.

Ăn xong thì mưa to vẫn chưa ngớt, đành liều chạy về khách sạn ướt hết giày, lo ngủ một giấc thật sâu để hôm sau xuống thành phố chơi.

Sáng ngày hôm sau thức dậy và ăn sáng ở quán Tàu đối diện chỗ ở, chọn cơm ăn cho chắc bụng rồi lên đường ra bến xe bus theo chỉ dẫn của bạn phục vụ ở quán ăn.

Bến xe bus ở đằng sau Timesquare, vì biết xe bus nào ở đây cũng qua trung tâm nên chỉ việc ngồi đợi thôi. Thế mà từ đâu có 1 anh lái xe tới hỏi có ai muốn đi cùng ảnh không, bạn mình mới hỏi vu vơ là bao nhiêu tiền thì được trả lời là 1$/ người = xe bus luôn thế là tụi mình leo luôn lên xe. Đi tận 6, 7Km nên lúc bảo anh ý trả xuống nhà thờ Masjid Omar Ali Saifuddien dan Bahtera Mahligai mình trả thêm anh ý 1$ nữa. Không hiểu tự nhiên đâu ra có người hay ho thế, anh này kể anh vừa đưa con đi học, tiện qua thì chở mọi người, nếu hôm nay anh ý mà không phải đi làm thì cũng sẵn sàng chở tụi mình đi chơi, bạn bè anh ý ở nước khác đến anh cũng chở đi y như vậy, mình thấy lạ ghê. Ban đầu còn tưởng người ta có mục đích gì, hóa ra người dân ở đây toàn thế cả. Lúc ấy bắt đầu thấy yêu yêu đất nước này 1 chút.

Khi bước vào nhà thờ, lại gặp 1 anh nhân viên ở đây vô cùng nhiệt tình nữa, ảnh hỏi bọn mình từ đâu đến, nói ở Việt Nam là ảnh nhào vào hỏi đủ thứ vì mẹ anh ý sắp tới VN chơi, chỉ dẫn tụi mình đi chơi như nào, còn chụp ảnh cho, nói chuyện quyến luyến mãi mới đi được. Rỗi đi tiếp tới bảo tàng lịch sử hoàng gia, to đẹp hoành tráng, và trong trọng là mát cực kỳ, vào mây khu triển lãm hay bảo thàng thì không được chụp hình nên mình cũng chẳng có cái hình nào để show lên đây.

Đi hết bảo tàng này đến triển lãm nọ, ai ai cũng tươi cười vui vẻ măc dù quá trưa nóng chảy mỡ ra rồi. Đi hơi đuối sức nên tụi mình vào quán Coffee Beans and Tea Leaf ngồi chờ đến chiều đi chợ Gadong Night Market.

Trời dịu nắng vào khoảng 4h30, chưa tới giờ chợ đêm mở cửa nên mình mò ra chợ Kg Kianggeh ngay gần bờ sông, lúc này mới chỉ vài sạp hàng mở. Có đa dạng đồ khô, rau củ quả trái cây – người dân đi làm về ghé qua mua sắm tấp nập lắm. Sau đó mình ra ngồi ở bờ sông chụp hình, ở đây có dịch vụ đi thuyền dọc con sông chạy quanh thành phố, giá họ nói là 30$ nhưng mình mặc cả 10$ họ không đi, vì thực ra mình cũng không hứng thú lắm, cuối cùng nọ nói nếu 15$ thì OK đi nhé. Và dĩ nhiên là mình không đi rồi =))

Ở ngay cạnh đó cũng có ngôi chùa của Hàn hay Nhật thì đó mà mình quên tên, cái này search trên Tripadvisor là có nha.

Tụi mính tính bắt xe bus đến Gadong Mall, xe bus ở đây có dừng ở bến, nhưng nếu đang đi giữa đường mà mình vẫy thì họ cũng dừng, mình vẫy xe dừng để hỏi có tới Gadong không mà họ vẫn dừng và trả lời mình tử tế luôn.

Đi mãi không thấy bến xe nên thấy ai dừng đèn đò là mình thò đầu vào hỏi liền, đi theo hướng dẫn cuối cùng cũng đến 1 bến bus, có 1 chị gái hồi giáo đứng đó, may quá hỏi luôn, chị ý kể chuyện rồi hướng dẫn mình bắt xe số 01 với 20 gì đó, cuối cùng có xe tới và tụi mình lên cùng chị ấy.

Xe bus vắng hoe chẳng có người, khi tới điểm thì họ bảo mình xuống, chợ đêm Gadong lúc đó đã đông đúc rồi, mình ghé vào mall trước, uống trà sữa Gongcha sau đó đi bộ chút ra chợ đêm.

Hằng sa các loại đồ ăn, giá chỉ từ 1-3$ đủ các thể loại ăn chơi, ăn chính đến tráng miệng. Nhớ để bụng thật đói nhé vì vào đây cái gì cũng muốn thử hết!

Ăn uống no nê cũng đã gần 9h, lúc này hết xe bus rồi nên phải tìm taxi, mà tìm hoài không thấy, sau 1 hồi hỏi hạn thì mình vào 1 cái khách sạn siêu xịn ở Gadong Mall, hỏi người ra cách bắt taxi mà họ chạy vào gọi luôn, xong còn bảo vào trong sảnh ngồi chờ đi, họ gọi xe rồi, 20p nữa xe tới rồi. Quá là dễ thương luôn, tới lúc này thì thấy yêu Brunei say đắm luôn ròi.
Xe taxi tới đưa tụi mình về khách sạn, anh này cũng vui tính, nói chuyện cả đoạn đường đi, giá taxi ở đây cao, đi 6km cũng hết 22$. Về tới nơi chuẩn bị đồ để sáng hôm sau về, thế là kết thúc chuyến đi ngắn mà vô cùng thú vị với trải nghiệm mới lạ ở đất nước hồi giáo Brunei này.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn