#Bhutan - Đất nước hạnh phúc!
Ngày thứ 2:
Từ Paro nơi có sân bay quốc tế của Bhutan, để đến được BumThang - Thánh địa của phật giáo của nước này bạn cần tiếp tục bay chiếc phi cơ cánh quạt kia, giờ bay hết 30p, nhưng đây là đường chim bay, còn chim đi ô tô hết 16 tiếng liên tục, và dự là chiều về e sẽ đi ô tô vì vé ngày đó đã hết.
Lần đầu tiên e đến một sân bay ntn, cảm giác như đi chuyên cơ riêng, vì sân bay k có cổng rào kiên cố, bãi xe đỗ ngay sát máy bay, xuống máy bay, đi dẫm lên bãi cỏ để lên ô tô.
BumThang tháng địa phật giáo đồng thời cũng là quê hương của Đương kim Hoàng Hậu. Nói đến Hoàng Hậu e nhớ đến câu chuyện mẹ của Hoàng Hậu đang điều hành quỹ từ thiện rất được nhân dân ủng hộ. Và dù đất nước theo cảm nhận của e còn nghèo hơn VN nhưng chế độ cho xã hội e nghĩ lại vượt:
- Trẻ em được đi học miễn phí hết lớp 10.
- Và y tế ở nơi đây cũng miễn phí hoàn toàn!
Từ BumThang bạn lại tiếp tục ngồi xe khoảng 2h đường đèo, mặt đường rất xấu để đến Tu viện nổi tiếng trên núi cao 3500m.
Các cửa hàng trên phố đều treo ảnh Cha của vua, Vua và Hoàng tử mới chào đời.
Thức ăn ở đây thì rất khó ăn, họ nấu lờ lợ, và bữa nào cũng buffe chỉ có khoảng 4 món ăn bao gồm cả cơm, cả đoàn đều mang ruốc, muối vừng để ăn với cơm của họ. Và đặc biệt đi mấy ngày e k thấy họ nuôi gà hay vịt, chỉ có Bò và Ngựa là chủ yếu?
Sơ bộ giờ e ngủ đã, mai có mạng e chia sẻ kỹ hơn về biểu tượng dương vật, về các lá cờ, về kinh luân nhé...