Viết cho San Marino - nước cộng hoà Đại Bình Yên
Khi nói tới các quốc gia tí hon, người ta lập tức sẽ nghĩ ngay tới Vatican uy nghiêm kỳ vĩ, Monaco với sòng bạc và những chiếc xe đua xa xỉ, thế nhưng trong những ngày tháng rong ruổi vùng Tuscany, chúng mình lại tình cờ (một cách có kế hoạch) chọn rẽ ngang ghé thăm San Marino - viên ngọc nằm trong lòng nước Ý.
Để di chuyển tới San Marino khá vất vả. Nếu tự lái xe sẽ thuận tiện hơn, nhưng mình ko có xe nên mình chọn đi tàu + bus.
Từ Florence bắt tàu tới Rimini station mất khoảng 4h. Nghe nói Rimini là thành phố biển rất náo nhiệt về đêm, nhưng mình chỉ "transit" qua đây buổi trưa nên ấn tượng lớn nhất của mình là xanh- sạch và cafe ngon(cafe ở mọi nơi trên đất Ý đều ngonnnn 🥰). Không còn sự xô bồ đông đúc như Florence Santa Maria Novella station, Rimini chào đón chúng mình với bầu trời cao vời vợi và những tán cây phong xanh mướt.
Không có tàu đi tới San Marino nên mình sẽ cần mua vé xe bus tại Rimini station. Có thể mua vé online (Bonelli bus), hoặc tới Rimini station rồi mua. Mình sợ tàu đến muộn nên tới ga mới mua. Chỉ cần đi sang Tabacheria đối diện ga là mua dc tấm vé (1 chiều hoặc khứ hồi) tới San Marino, giá 6e/ chiều.
Xe bus chạy khoảng 45p là tới nơi, và …voilà, chúng ta sẽ có mặt tại San Marino - quốc gia được coi là có nền cộng hoà lâu đời nhất thế giới.
Vừa xuống xe các bạn tây đã "wow" trước khung cảnh từ trên cao. Và chỉ mất thêm chút thời gian leo lên khu trung tâm, cả đất trời San Marino sẽ thu gọn trong tầm mắt, cùng với biển Adriatic xanh thẳm ở chân trời.
Trong 1 buổi chiều mình có thể trekking 3 toà tháp trung cổ (biển chỉ dẫn rất rõ ràng), đóng con dấu San Marino lên hộ chiếu và loanh quanh trên những con hẻm nhỏ xinh ở khu trung tâm.
Pháo đài Guaita là điểm nổi bật nhất trong 3 toà tháp, thường xuất hiện trên bưu thiếp, magnet của San Marino. Đừng quên chụp lại view của toà tháp này từ The pass of Witch (truyền thuyết kể rằng những chú mèo đen xuất hiện ở đây là do phù thuỷ biến thành ;)). Suốt dọc đường đi sẽ có những quán cafe/ quán ăn với view "triệu đô" xuống thung lũng bên dưới. Nếu đã cảm thấy ưng quán nào thì đừng ngần ngại dừng lại nhâm nhi ly nước trước khi tiếp tục cuộc hành trình.
Tụi mình đã tiếc hùi hụi khi định "quay lại sau", và khi quay lại thì quán đã đóng cửa, dù chỉ mới 5h chiều @@
Có một điều bất ngờ tới bật ngửa tại đây, đó là mình vẫn hay có thói quen đi dạo loanh quanh ở điểm du lịch vào buổi tối. Tuy nhiên, ở San Marino, chỉ khoảng 7h tối là hầu hết hàng quán đều đóng cửa. Dòng người tấp nập trong những tiệm ăn, quán cf như thể đã "tan biến", làm tụi mình ngớ cả người khi ko thể tìm thấy 1 nhà hàng để ăn tối 🤣
Thường sẽ chỉ còn một số nhà hàng nằm trong khách sạn còn mở cửa thôi (vd ks Titano, ks Cesare..)
Nằm trong nước Ý nên San Marino sử dụng ngôn ngữ chính thức là tiếng Ý, đồ ăn cũng mang đậm phong cách Ý, nhưng rượu ở đây ko đùa được. Lúc ăn xong, nhân viên mang ra 1 chai rượu mời của nhà hàng, nhìn có quả chanh nên mình tưởng là món tráng miệng, ai ngờ nặng ra gì 🤣, nên con sâu rượu mình cũng không dám uống hết, sợ ko bò được về ks.
Khi giải quyết xong vấn đề của dạ dày thì việc một mình tản bộ giữa khu phố đã rất đông vui hồi chiều lại là một trải nghiệm thú vị (thú vị xíu thôi vì nó ko ma tây nào hết 😉
Hôm sau chúng mình đi về rồi nên chỉ đi dạo buổi sáng, ghé thăm tượng đài Ayrton Senna - người hùng đua xe công thức 1 - ra đi mãi mãi trong cuộc đua San Marino Grand Prix tại Immola năm 1994.
Trong lễ kỷ niệm 30 năm ngày mất của ông, ba toà tháp đã được thắp sáng theo 3 màu trên mũ bảo hiểm của Senna.
Dù chưa từng là fan của F1, nhưng khi nghe lại những câu chuyện về ông, chúng mình đã tới để bày tỏ sự kính trọng với huyền thoại của F1.
Trong chuỗi ngày đầy màu sắc và xúc cảm tại châu Âu, San Marino - đúng như cái tên của nó, thực sự đã mang lại một ngày bình yên, ngọt ngào đầy vương vấn cho chúng mình.